Chị ta: 35 tuổi, giáo viên giỏi của một trường đại học có tiếng ở ĐN. Chị có bằng thạc sĩ. Chị hát rất hay và biết chơi một số nhạc cụ như ghita, piano, sáo. Chị là một cây văn nghệ có tiếng tại trường và cả các phòng trà. Là thần tượng của đám sinh viên tại trường, đối với họ, chị là người gương mẫu và thành đạt. Chị ly dị chồng từ lâu và sống cùng cô con gái 13 tuổi của mình. Chị đẹp và rất đẹp là đằng khác.
Tôi: 23 tuổi. Kinh doanh tự do, không hẳn thất bại nhưng chưa có thành tựu lớn lao nào trong đời. Đang trong quá trình phát triển bản thân.
Tôi biết chị qua phòng gym của tôi. Chị là người chủ động tán tỉnh tôi. Tất nhiên tôi có phát ra một số biểu hiện của sự thu hút nhưng trong vai của một kẻ thụ động mặc dù tôi chẳng muốn điều này chút nào.
Bản năng của tôi là tán tỉnh mà, nhưng tôi cố tình làm như vậy. Đúng, tôi cố tình giả bộ như ko biết gì. Tôi lạnh lùng với chị nhưng đôi lúc lại tỏ ra quan tâm và ấm áp, tôi biết cách trêu đùa chị và chị cười rất nhiều. Sau cùng tôi đã đồng ý đi chơi và hẹn hò cùng chị để tìm một cảm giác đặc biệt mà các cô gái trẻ ko thể mang lại cho tôi.
Mối quan hệ của tôi với chị không phải là tình yêu nhưng cũng chẳng phải là tình bạn, thật khó giải thích, người tình của nhau ư? cũng không. Chỉ đơn giản là chị muốn tìm cảm xúc từ tôi mà chị từng nói với tôi rằng chỉ khi ở bên tôi chị mới có thứ cảm xúc đặc biệt ấy. Tôi biết chị là một người giàu giá trị nhưng điều làm tôi bị sốc là khi đi chơi cùng tôi chị lại là một người hoàn toàn khác.
Quả thực đúng như vậy, hình ảnh một cô giáo gương mẫu ko còn nữa, thay vào đó chị biểu hiện chẳng khác nào một cô gái mới lớn, tất nhiên là chỉ đối với riêng mình tôi, chị 2 lần khóc trước mặt tôi và được tôi dỗ dành như một đứa trẻ. Chị tâm sự với tôi nhiều chuyện thầm kín, nó nhiều đến nỗi có những lúc tôi như phát điên và nói với chị rằng tôi ko muốn nghe nữa. Tôi biết, từ sâu trong tâm khảm, đó là một người phụ nữ đáng thương, chẳng ai biết điều đó ngoại trừ tôi cả. Chị nói với tôi rằng, tôi là người lạnh lùng nhưng cũng rất ấm áp, tôi biết chị có tình cảm rất lớn với tôi, đáp lại là sự lạnh nhạt của tôi, phải thực sự xin lỗi chị nhưng tôi phải cố tình làm như vậy. Giá trị của chị đối với tôi gần như bằng 0 mặc dù trên thực tế nó cao hơn tôi gấp hàng chục lần.
Chị chia sẻ rằng xung quanh chị có rất nhiều vệ tinh theo đuổi chị, nhưng chỉ toàn những lão già khô khan và yếu ớt, tất nhiên họ thành đạt, nào là biệt thự, nào là camry, mercedes,… đến đón chị, chị không cần, chị chỉ cần ngồi sau con exciter ghẻ của tôi và ôm tôi là đủ. Chị chỉ vào cái bàn và so sánh họ chẳng khác nào cái thứ vô tri này cả. Thật buồn cười, nhưng tôi lại thấy đúng, cái chị cần là cảm xúc cơ mà, tôi thì quá giỏi trong việc này và đem đến thứ mà chị muốn có, chị ko thể tìm thấy ở các ông già u50 u60 kia dù chỉ một chút ít cũng ko.
Rồi chuyện gì đến cũng đến
Rồi cái gì đến cũng sẽ đến, khi mà ly nước cảm xúc tràn ly, sex là thứ cần đến để giải tỏa. Đúng, tôi đã lên giường cùng chị. Tôi không có thói quen hỏi ý kiến của chị dù ở bất cứ chuyện gì, tôi đã chủ động làm việc này mặc dù khi nghĩ lại tôi cảm thấy mình ko nên làm vậy.
Tôi như phát điên vì sự mạnh bạo cũng như kinh nghiệm trên giường của chị, một trải nghiệm tuyệt vời. Sau lần đó chị nhắn tin rằng không muốn gặp tôi nữa và cần thời gian để định hướng lại tình cảm của bản thân dành cho tôi, tôi im lặng nhưng tôi hiểu rằng chị đang kìm nén cái thứ cảm xúc ấy với tôi. Thú thực, tôi cũng đang tự dằn vặt bản thân mình ngay lúc này. Có lần tôi hỏi chị “Nếu em có người yêu thì sao?” Chị trả lời rằng chị ko quan tâm, chị chỉ cần bên tôi là đủ. Tôi ko biết chị coi tôi là gì của chị nữa, có lẽ là một người tình của chị hoặc một người để chị là chính mình, tôi ko biết nữa. Tôi sẽ kết thúc chuyện này, trong tương lai gần, có lẽ vậy, mối quan hệ đầy mạo hiểm nhưng cũng lắm điều để suy ngẫm.
Tôi kể với các bạn câu chuyện trên của tôi để các bạn thấy rằng sự gắn kết cảm xúc với phụ nữ có tầm quan trọng đến nhường nào, thứ mà họ hiếm khi được ăn trong cơn đói cồn cào của cuộc sống. Vậy nên, anh em cứ thả hồn đi, tự tin lên, hãy cứ nói lên suy nghĩ bản thân và đừng ngại đi sâu vào cuộc đời của người phụ nữ. Nhìn bên ngoài họ có gì đó rất kiêu sa và xinh đẹp nhưng tận sâu trong tâm hồn họ là một đường thẳng mang tên tẻ nhạt, nó chẳng quanh co, chẳng có gì cả, và rồi chúng ta đến mang cho họ những đường cong của cảm xúc, một thứ “chất kích thích” không gì có thể mua được.
Nếu thấy nội dung trên blog giúp bạn phần nào. Xin chúc mừng, vì bạn và tôi đang cùng đi trên một con đường. Chúng ta sẽ cùng gặt hái những thành công lớn hơn trong thời gian tới. Trên con đường này, tôi muốn cùng bạn đi thật xa, bước thật chắc, và không bao giờ trở lại phiên bản lỗi của quá khứ nữa.