Nắng Ipanema trải dài trên một con đường dọc bờ biển một buổi chiều Chủ Nhật tại Rio de Janeiro. Người ta qua lại trên những chiếc ván trượt, những đôi rollerblades, người chạy bộ, người cầm ván lướt, những vòng xe đạp, làn da rám nắng, những vị khách du lịch, người phục vụ vội vàng trong chiếc tạp dề – họ qua lại trên đường, bóng loáng và lả lướt. Bầu không khí mặn chát muối, cát và sự phù phiếm.
Cứ vài trăm mét dọc bờ biển, đàn ông dừng lại cạnh những chiếc xà ngang công cộng, khởi động, rồi đi tiếp. Đây là nơi tất cả đều quan sát và để ý tới những kẻ hiện diện xung quanh. Những người đàn ông với bụng 6 múi và cơ bắp cuồn cuộn. Một người đàn ông bình thường dè chừng, cho dù anh ta đố kỵ với những thân hình hoàn hảo đang di chuyển xung quanh – những kẻ quyến rũ, những vòng ngực chắc nịch, chiếc lưng cứng cắp và cánh tay hoàn hảo. Anh ta, có lẽ, đang nhìn những kẻ còn lại và thèm thuồng rằng giá một ngày mình trở thành một trong số đó, cuộc sống chắc sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Một người đàn ông khác, thân hình cứng cáp nhưng chiều cao khiêm tốn, trong ánh mắt có lẽ chỉ nhìn thấy hàng loạt những kẻ cao hơn mình và cảm thấy bị đe dọa, sự đố kỵ, ghen tị của bản thân.
Trong số những kẻ cao lớn hiện diện trong ánh nhìn của người đàn ông trên, một người, với làn da nhạt, lại chỉ nhìn thấy những kẻ rám rắng, cảm thấy kinh ghét bởi sự thật rằng mình không thể nào nhìn quyến rũ và kiếm được nhiều sự chú ý hơn bọn họ.
Trong số những kẻ rám nắng hiện diện trong ánh nhìn của người đàn ông trên, một người đang nhìn về phía một kẻ khác – được vây quanh bởi 4 cô gái quyến rũ. Anh ta cảm thấy ghen tị với hắn, “Làm sao mình có thể tìm được 4 người con gái xinh đẹp cùng ra biển?”
Còn người đàn ông đi cùng 4 HB? Sự thật, hắn chỉ cảm thấy khó chịu với sự ồn ào của cô em gái và 3 người bạn của cô ta. Được đi cùng mấy thằng bạn là điều mà hắn mong ước lúc này.
Không xa khỏi chỗ đó, một người đàn ông để mình lạc ra khỏi những trò chơi và câu chuyện đùa của đám bạn trai, chăm chú nhìn và thèm muốn những cô gái đang nằm ngực trần phơi nắng. Hắn chỉ nghĩ về việc làm thế nào để có thể bắt chuyện với họ.
Tại đích đến của ánh mắt người đàn ông trên, trên bãi cát vàng, một cô gái trẻ mong ước bạn trai có thể quanh quẩn bên cạnh, để những kẻ khác không còn nhìn chằm chằm vào cô ta. Còn bạn trai của cô ta, hắn xuống biển đã vài giờ đồng hồ, chỉ mong ước bạn gái ngừng dính như cái đuôi và đòi hỏi sự chú ý của hắn mọi lúc mọi nơi. Hắn tị nạnh với những kẻ độc thân, tự do tự tại và được làm những thứ họ muốn khi họ muốn.
Nhiều những cô gái xinh đẹp khác thì rền rĩ về việc những anh chàng đẹp trai thường là gay. Còn một anh chàng gay trong số này thì cảm thấy mệt mỏi và chán nản về việc đàn ông lúc nào cũng chỉ muốn tình dục, anh ta ước mình có thể tìm thấy một cuộc tình lãng mạn, thậm chí một điều gì đó hơn thế.
Chủ nhân của một cuộc tình lãng mạn kết thúc bằng cuộc hôn nhân hạnh phúc với người vợ của ông ta thì lại ước rằng mình còn trẻ, còn phong độ như trước, ngạo nghễ đi dọc bãi biển và điều khiển sự chú ý về phía mình như một vị thánh.
Người da trắng ngưỡng mộ sự khỏe khoắn, mạnh mẽ của những làn da rám nắng Brazil. Những làn da rám nắng lại ngưỡng mộ những mái tóc vàng và ánh mắt xanh biếc của những người da trắng. Và người Anh, người Mỹ, người Úc chỉ ước mình có thể nói tiếng Bồ, trong khi những cô gái Brazil lại ước mình hiểu được tiếng Anh.
Những cô gái mảnh mai mong muốn có thân hình đầy đặn, trong khi những cô gái đầy đặn chỉ ước mình có thể gầy đi. Nhiều cô gái nhuộm vàng mái tóc đen, trong khi những cô gái tóc vàng chỉ ước mình có mái tóc tối màu như những người kia. Những chàng trai chơi bóng chuyền muốn được lướt sóng biển Ipanema, còn những người đang làm việc đó chỉ ước họ có thời gian, tiền bạc và địa vị để an nhàn ngồi thưởng thức một ly nước ngon trên bờ biển chiều Chủ Nhật. Những người đàn ông đang ngồi trên bãi cát với ly nước cạnh bên thì chỉ mong muốn mình còn trẻ, khỏe, đủ để chơi bóng chuyền một lần nữa.
Làn sóng xô bờ. Những trái bóng chuyền qua lại. Người ta té nước vào nhau và cười đùa. Những lon Skol được bật nắp. Trẻ con say sưa đắm chìm trong thế giới riêng của chúng. Đâu đó, từ trên cao, bức tượng Chúa Jesus đang chứng kiến tất cả, vòng tay giang rộng mãi, cam chịu với sự dung thứ, lòng vị tha. Và đám người vẫn đi tiếp.
– dịch từ bài viết của Mark Mason @ postmasculine –