- Chuyện ma #1:
Anh thật chẳng được cái tích sự gì ở nhà, vì boss vừa phê bình tôi trong cuộc họp hôm nay.
Không chỉ trong quan hệ yêu đương, mà bất cứ mối quan hệ nào giữa hai con người nói chung, việc “giận cá chém thớt” đều khiến cho bên bị hại cảm thấy rất khó chiều và bất công. Tôi nói anh là một kẻ vô tâm quá đáng khi vẫn có thể nằm thảnh thơi xem TV, không hề mảy may tới những mưa bão đã xảy ra trong ngày khiến cho khuôn mặt tôi phủ kín một màu xám xịt. Vì chẳng có cái lí gì anh có quyền được thanh thản khi tôi phải gặm nhấm nỗi bực tức này một mình.
Rất nhiều người có một niềm tin bất diệt là khi một người đang có một chút vấn đề về tâm trạng, mọi hoạt động khác trong to-do list của người kia sẽ tự động được gạch chéo, và thế chỗ cho một và chỉ một việc làm duy nhất được chấp thuận vào giờ phút này: an ủi vỗ về. Chuyện tôi cần một chút quan tâm đặc biệt và muốn bắt đền người yêu khi trải qua một ngày nhuộm mùi mắm tôm là dễ hiểu. Nhưng khi tôi áp đặt nó thành trách nhiệm và anh sẽ trở thành một thằng bạn trai tồi nếu anh không thực hiện được trách nhiệm đó, đấy là sự ích kỉ. Về lâu dài điều này sẽ khiến cho hai bên luôn luôn oán trách lẫn nhau về những vấn đề không mấy liên quan, và tồi tệ hơn là sẽ mất đi sự tin tưởng giữa hai người để có thể bộc lộ và chia sẻ ra những cảm xúc thật.
Hãy luôn tự nhắc nhở bản thân rằng bất cứ một sự hy sinh quyền lợi nào của người yêu bạn để có thể làm cho bạn vui hơn, cần dựa trên tinh thần tự nguyện, chứ không phải là một trách nhiệm nghiễm nhiên. Bạn nên trân trọng điều ấy và đồng thời cố gắng tự kiểm soát những cảm xúc của bản thân, để không oán trách người yêu một cách vô tội vạ.
- Chuyện ma #2:
Babe: Anh ơi tối mai đi anh định mặc màu gì để em match với anh?! Dude: Tùy.
Babe: Ơ làm sao thế? Dude: Tự biết.
Tôi chắc chắn không ai ở đây còn lạ lẫm với cái cảnh người yêu ngúng nguẩy hỏi không nói soi mói không thưa, nhưng rất kiên trì vung ra những cái hint nho nhỏ: thỉnh thoảng lại thở dài một cái, buông một lời than, đập bàn cái bịch, hay ném cho bạn những cái nhìn khinh miệt. Nàng sẽ còn hint, hint nữa hint mãi, liên tiếp gây ra những sự khó chịu cỏn con nhưng làm bạn thật không thể bỏ qua, cho tới khi bộ não của bạn tiếp nhận được tín hiệu và giải mã được ra cái thông điệp rằng: Có một vấn đề… gì đó.
Ví dụ ở trên của tôi không phải là một lỗi cẩu thả, mà tôi muốn nhấn mạnh rằng không phải chỉ riêng con gái có thói quen xấu này như mọi người vẫn lầm tưởng. Thậm chí rất nhiều bạn trai, có thể vì họ nghĩ con trai thường nói ít hiểu nhiều, họ rất kiệm lời khi chia sẻ suy nghĩ và cảm xúc và nghĩ những việc ấy chỉ dành cho những thằng đàn bà. Nếu bạn là một gã con trai đang đọc dòng này và cũng có suy nghĩ như vậy, tôi thành thật khuyên bạn hãy thay đổi ngay bây giờ hoăc bạn sẽ sớm nhận thức được hậu quả của nó khi đã quã muộn để cứu vãn những mối quan hệ tốt đẹp.
Luôn luôn chia sẻ những cảm nhận và tâm trạng của mình một cách thẳng thắn nhất. Bạn muốn cafe vỉa hè khi cô ấy đòi vào Lục Thủy, hãy lên tiếng. Bạn lo lắng người ta có khả năng đột quỵ khi bạn cầm mic nhưng cô ấy nằng nặc yêu cầu bạn phải song ca, hãy thú nhận. Tối nay bạn chỉ muốn nằm co ro ôm mèo và nhai thịt bò khô khi cô ấy nhất quyết muốn đi lượn đủ 36 phố phường, hãy giải thích. Dù cô ấy có phản ứng thế nào đi chăng nữa, tôi chắc chắn với bạn nó vẫn sẽ dễ chịu hơn rất nhiều so với việc hai bên phải đoán già đoán non vấn đề gì đã làm cho bên kia đang yên đang lành lại bắn ra những câu đã xéo nghiệt ngã tới vậy. Còn nếu bạn ở vị trí được chia sẻ, hãy giúp người yêu mình bằng cách lắng nghe và làm cho anh ấy cảm thấy việc dũng cảm nói lên suy nghĩ cá nhân không phải là một hành động dại dột. Câu hỏi ở đây không phải là làm sao để hai người yêu nhau hơn, hãy hỏi: Làm sao để có thể chia sẻ, thấu hiểu và chấp nhận nhau nhiều hơn.
[To be continued]
-Kat.
Sau chuỗi ngày gác máy ăn mừng “Quốc Khánh”, hôm nay trong cái thời tiết se lạnh đầu thu và tiếng mưa rả rích, tôi sẽ tiếp tục ngồi viết nốt truyện ma toàn tập gửi tặng những cặp đôi của Wingman, với hy vọng mùa đông tới sẽ bớt đi được phần nào sự ủ rũ và lạnh lẽo của những cơn cãi vã, khi tiết trời vốn dĩ đã bao phủ một màu xám xịt đến não lòng.
P3.2 – Những thói quen dẫn tới sự rạn nứt của một mối quan hệ. (cont)
Chuyện ma #3:
Anh có quyền gì mà to tiếng với tôi? Anh quên rằng lần trước anh đã làm tôi bẽ mặt với bạn bè như thế nào rồi sao?
Tình yêu luôn được ví von như một trận đấu, nhưng không có nghĩa sẽ có một ông trọng tài mặc quần đùi chạy lon ton ghi lại điểm số của các bạn, và rồi trao tặng hoa và cúp cho kẻ nào đã phạm nhiều sai lầm hơn. Bởi lẽ lần trước anh ta đã ngang nhiên cười đùa đung đưa với đứa bạn của tôi trước mặt bao nhiêu người khác, thì lần này tôi phải có quyền đưa số cho anh chàng thực tập độc thân dễ thương kia chứ. Huề mà!
Trí nhớ của con người chỉ có hạn. Hãy dành chỗ cho những kỉ niệm đẹp khi hai người ở bên nhau thay vì một chuỗi những lí do khiến bạn phải nghi ngờ liệu hai người có thực sự là dành cho nhau. Chuyện gì vốn dĩ đã xảy ra, và đã phần nào được thông cảm và giải quyết, hãy cho nó trôi đi vào dĩ vãng. Đừng nhét tạm chúng vào một góc nhỏ trong tâm trí bạn để rồi cứ mỗi lần có một vấn đề gì mới xảy ra bạn lại lôi chúng ra để đay nghiến và đòi hỏi công bằng với người yêu của mình. Bởi bạn có thực sự thắng khi cái kết cục cuối cùng là đường ai người nấy đi khi không thể bỏ qua cho nhau những lỗi lầm của ngày hôm qua?
Chuyện ma #4:
“Sao bỗng dưng chẳng nhân dịp gì anh lại tặng quà cho em thế này? Mà cái đồng hồ này đâu có rẻ đâu anh?”
Cô gái rụt rè hỏi, cả cơ thể nóng ran trong niềm hạnh phúc như muốn nổ tung khi cầm trên tay chiếc đồng hồ ao ước bấy lâu nay, nhưng cô không thể giấu nổi sự ngạc nhiên. Im lặng không đáp lời, chàng trai chỉ cười khẽ, kéo cô lại gần, thơm nhẹ lên má và thì thầm 3 tiếng: “Anh yêu em”
Và rồi như có một phép màu, mọi sự bực bội cáu giận trong người lúc 3 rưỡi sáng hôm ấy khi chàng trai lướt khướt mò về không một lời giải thích, bỗng dưng tan biến vào hư vô như chưa hề tồn tại. Làm sao nàng có thể quở trách khi người ngồi trước mặt nàng giờ đây đang nuông chiều nàng trong một biển yêu thương nồng thắm như thế này? Nàng quệt nhanh giọt nước long lanh nơi khóe mắt, tim loạn nhịp thổn thức khi chợt nhận ra ngay trong vòng tay bây giờ đây, chính là người đàn ông của đời nàng.
Vì sao đang viết chuyện ma lại xuất hiện văn sến? Điều tôi muốn nói với bạn, là cái gì ngọt ngào quá, tuyệt vời quá, cứ nhũn nhùn nhùn như đoạn văn ở trên thì thường không được thực sự thơm ngon như thế đâu. Tôi có một cô bạn với một bộ sưu tập thú bông khổng lồ đáng ghen tỵ. Điều đáng buồn là đằng sau mỗi con thú bông ấy, là một lần cô ta và anh bạn trai có vấn đề nhau, nhưng rồi để giải quyết nhanh và tránh phải to tiếng một cách không cần thiết, ngay ngày hôm sau anh ta sẽ xuất hiện với một hộp quà thật to, có thể là thêm một bó hoa và một nụ cười trải rộng trên mặt và thế là “Poof!”, vấn đề được xí xóa. Kích cỡ món quà thường sẽ tỉ lệ thuận với mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Cho tới một ngày nọ khi anh cảm thấy ví mình đã mỏng đi một cách đáng kể, còn cô bạn của tôi thì ấm ức khóc òa vì vẫn từng ấy vấn đề tích đọng bấy lâu nay mà dường như anh ta chẳng thèm để tâm mà ăn năn hối lỗi.
Khi bạn làm một điều gì tuyệt vời cho người yêu của mình, hãy để nó là một món quà tặng chứ không phải là một sự hối lộ.
Chuyện tình cảm thật khó ai có thể lường trước được điều gì. Có tới hàng trăm hàng nghìn lí do để dẫn tới sự chia ly khi chỉ có một lí do duy nhất để hai con người níu kéo lấy nhau: đó là tình yêu. Tìm được người trong mộng mới chỉ là sự bắt đầu, quan trọng là bạn sẽ làm gì, hay KHÔNG làm gì, để có thể giữ được người ấy. Truyện ma toàn tập xin được khép lại tại đây. Tôi chỉ hy vọng đọng lại được một điều:
Nếu không muốn gặp ác mông, đừng kể chuyện ma cho nhau nghe