Bạn không phải là một nạn nhân
Một nhận định mà tôi đã có từ trước tới nay trong suốt một thời gian dài là “Nếu có băn khoăn rằng chỉ mỗi tôi có vấn đề, hay là hàng vạn người khác cũng có vấn đề giống như vậy, thì có khả năng cao hơn nhiều nghiêng về phía tôi có vấn đề.”
Chỉ cần lấy một ví dụ rõ ràng. Những người đàn ông tìm đến tôi và nói những điều như: “Tôi ra ngoài và cố gặp gỡ phụ nữ, vấn đề là tất cả những cô gái ở nơi tôi sống thật tiểu thư và trẻ con. Tôi đoán là mình cần phải chuyển tới một thành phố khác”.
Thật sự như vậy sao? Nếu vậy thì không phải bạn bất thường mà là 150,000+ phụ nữ độc thân tại nơi bạn đang sống đều bất thường… theo cách giống hệt nhau…Thế thì có làm sao?
Hoặc bạn biết những người đàn ông phàn nàn rằng MỌI phụ nữ Mỹ- không phải một vài, không phải đa số, mà là tất cả- đều hay thay đổi và theo chủ nghĩa cá nhân. Hoặc là tất cả phụ nữ ăn mặc khêu gợi đều vô đạo đức và là những cô nàng lừa dối và họ không bao giờ là người bạn gái tốt được.
Những người đàn ông đưa ra những nhận định tiêu cực và thành kiến về hàng triệu phụ nữ mà chẳng có lý do nào khác, ngoài việc chối bỏ trách nhiệm cho những khiếm khuyết của họ. Đối với tôi thì điều này không là gì khác ngoài tâm lý nạn nhân và nó xâm chiếm tư duy của rất nhiều đàn ông, và ở một số người thì rõ hơn ở những người khác.
Điều này không nhất thiết có nghĩa rằng những quan sát nhận định chunglà sai, nó chỉ có nghĩa rằng bạn đang hiểu nó theo một cách để biến mình thành nạn nhân. Chắc chắc là, những phụ nữ Mỹ có thể dễ thay đổi và kiêu ngạo hơn phụ nữ Châu Âu (nhưng xin nhắc lại, có thể họ không như thế). Phụ nữ ở nơi bạn sống có thể kín kẽ hơn những phụ nữ ở thành phố lớn hơn (hoặc không). Nhưng bạn đang lựa chọn để cho những quan sát đó chịu trách nhiệm về hành động của riêng bạn. Đây là một định nghĩa về việc quá bận tâm vào người khác và thiếu lòng tin vào bản thân mình.
Định kiến của con người có lý do: để mà chúng ta có thể kiểm soát những luồng thông tin lớn để định hướng bản thân hiệu quả hơn. Thỉng thoảng, định kiến có thể là có ích. Nhưng chúng thường xuyên không là vậy. Chúng thường chẳng là gì khác ngoài những cái cớ- những cách để cho chúng ta trốn tránh sự oán trách và trách nhiệm khi không thoả mãn với kết quả mình có. Và những cái cớ đó làm hại chúng ta, ngăn chúng ta khỏi những cơ hội. Nếu chúng ta đổ lỗi cho người khác, chúng ta không học được gì. Và nếu chúng ta không học được gì, thì chúng ta không khá được lên.
Vậy trở lại với ví dụ “ Phụ nữ ở nơi tôi sống thật lạnh lùng”. Vâng, nói chung thì có thể họ như vậy, lạnh lùng hơn phụ nữ Las Vegas chẳng hạn. Nhưng có thật là tất cả họ đều vậy không? Không. Có lẽ 40% ? 50% ? Nhưng nếu bạn bỏ qua tất cả họ bởi vì họ lạnh lùng và lấy nó làm cái cớ, và không nhận trách nhiệm, thì bạn đang làm rất tốt việc tách mình ra khỏi 50% số phụ nữ ở nơi bạn đang sống. Bạn rất biết cách để bỏ lỡ hàng trăm cơ hội.
Điều tương tự dành cho những phàn nàn về phụ nữ Mỹ. Có khoảng 40 triệu phụ nữ độc thân ở Mỹ. Và bạn tin tưởng sâu sắc rằng bạn không thể tìm thấy được một ai đó tốt ? Đó là lỗi của ai? Đó là lỗi của bạn. Bạn đang lười biếng. Bạn đang lười biếng và phán xét thiếu công bằng hàng triệu phụ nữ chỉ bởi bạn không sẵn lòng nhận trách nhiệm cho thất bại của bạn.
Tôi có một niềm tin vững chắc vào việc nhận trách nhiệm cho mọi điều diễn ra trong cuộc sống của bạn. Tâm trí chúng ta luôn tìm những cách để lảng tránh nỗi đau, thất bại, và sự từ chối, vậy nên chúng không ngừng tuôn ra những sự hợp lý hoá để giữ cho chúng ta thật hoàn hảo; chính chúng là thứ hại chúng ta, không phải chúng ta. Chúng ta đều tốt cả. Chúng ta làm mọi thứ đúng đắn. Đó là lỗi của thế giới chết tiệt này làm chúng ta thấy không hạnh phúc.
Đổ lỗi lại là một hình thái khác của sự bận tâm và tiểu tiết. Đó là việc ưu tiên người khác hơn bản thân bạn. Chừng nào chúng còn là lỗi của họ, thì bạn không cần phải tự làm mình tổn thương.
Nhưng khi một người thực hành cách nhận trách nhiệm cho mọi điều xảy ra trong cuộc sống của anh ta, anh ta sẽ ngừng đổ lỗi cho người khác. Nó không còn nhiều là một câu hỏi về sự đổ lỗi mà nghiêng về câu hỏi về sự hi sinh. Việc bạn độc thân không còn là lỗi của họ bởi họ đều là những cô nàng lạnh lùng, và giờ đây nó là lỗi của bạn và một câu hỏi là liệu bạn có sẵn lòng bỏ thêm những nỗ lực tìm kiếm một cô gái không lạnh lùng hay không. Nhận trách nhiệm và biến sự đổ lỗi thành hi sinh sẽ trao thêm quyền cho bạn. Nó đặt quả bóng vào trong sân của bạn và đưa bạn trở lại với hiện thực tươi sáng rằng người duy nhất trên thế giới này quyết định thành công của bạn chính là bạn.
Câu hỏi về sự đổ lỗi, trách nhiệm và sự hi sinh cũng là một câu hỏi sâu sắc trong các mối quan hệ. Những mối quan hệ trục trặc hầu như đều vụn vỡ dưới áp lực của một người đổ lỗi cho người khác về những khuyết điểm và sai lầm của họ. Những nghiên cứu đã chỉ ra mối tương quan trực tiếp giữa mức độ oán trách giữa hai bên và khả năng đổ vỡ của họ (chủ đề cho một cuốn sách khác). Công thức cho một mối quan hệ lành mạnh và vui vẻ là khi mà ở đó hai bên chịu trách nhiệm cho cảm xúc riêng của họ và lựa chọn của họ khi cam kết gắn bó với người khác.
Để tôi cho bạn thấy một ví dụ. Trước khi tôi tìm hiểu những lời khuyên hẹn hò như thế này, tôi có hẹn hò một cô gái 4 năm ở thời cấp ba và đại học. Tôi yêu cô ấy điên cuồng và rốt cục thì cô ấy lừa dối tôi, và bỏ tôi theo một anh chàng khác. Suốt một thời gian dài, tôi oán trách cô ta và rất tức giận.
Cũng phải thôi.
Nhưng thời gian trôi qua, tôi nhận ra vài điều: 1) Tôi cũng không hẳn là người-bạn-trai-của-năm, và việc cô ấy lừa dối tôi rồi bỏ tôi cũng không có gì đáng bất ngờ ; 2) có nhiều dấu hiệu cảnh báo mà tôi đã chọn cách phớt lờ hoặc hoàn toàn bị tôi lãng quên; và 3) bất chấp những hành động của cô ấy, tôi lựa chọn 1 cách có ý thức việc gắn bó với cô ấy ngày qua ngày, và nguy cơ bị lừa dối luôn luôn tồn tại trong sự gắn bó đó. Kết quả tồi tệ của mối quan hệ đó là một khả năng mà tôi đã ý thức được ngay từ ngày đầu tiên. Vâng, cô ấy đã làm một điều khốn nạn, nhưng tôi đã lựa chọn tin vào cô ấy.
Cuối cùng thì tôi đưa ra một quyết định lý trí rằng tôi sẵn sàng hi sinh nguy cơ bị tổn thương để được hưởng sự gắn bó trong mối quan hệ của chúng tôi. Và tôi đã không thể rút lại quyết định đó. Đó là trách nhiệm của tôi.
Đó là một ví dụ điển hình, nhưng nhắc lại là, cách áp dụng thì không giống nhau. Khi tôi còn trẻ, tôi từng có một mối quan hệ yêu/ghét khá nghiêm nghị dành cho những cô nàng ăn chơi hời hợt. Phong cách của tôi (và bây giờ vẫn thế) là rất tri thức và hài hước. Tôi thích kéo phụ nữ vào những cuộc đối thoại thú vị mà tôi có thể khoe khoang khả năng rèn luyện trí óc của mình.
Suốt thời gian dài, khả năng thả thính và quyến rũ mấy cô nàng say mèm ở những câu lạc bộ bậc nhất đã vượt qua tầm của tôi. Nó làm tôi chán nản rất lâu và phần “ghét” trong cái quan hệ yêu/ghét đó là tôi thấy rằng họ thật dễ thay đổi, ngu ngốc và nông cạn.
GIờ đây, điều đó có thể là thật, nhưng tôi đang đổi lỗi cho HỌ vì tôi chẳng mấy thành công với họ. Ý tôi là, sao họ dám không say mê tôi! Nếu họ không ngớ ngẩn đến thế, thì họ có lẽ đang xếp hàng để ngủ với tôi, và thế giới nên kiểu như vậy, phải không?
Sự thật là, tôi phải lựa chọn… tôi có sẵn lòng mở rộng mối quan hệ của mình để kết nối với những cô gái kiểu đó không ? Cuối cùng, thì chỉ còn lại một câu hỏi có nghĩa lý: những phụ nữ bạn gặp sẽ là những người phụ nữ bạn gặp, nhưng bạn có sẵn lòng nỗ lực để làm điều gì đó không. Khi tôi đã làm điều đó, tôi phát hiện ra một điều: rằng tôi không có hứng thú đặc biệt với những phụ nữ kiểu đó, dù cho họ có hot. Rốt cục là, tôi chẳng còn sãn lòng để hi sinh kiểu vậy nữa. Là chính mình thì có phải là lỗi của họ không. Không. Và việc tôi không thể nào kết nối với họ thật lâu có phải lỗi của họ không? Không. Và việc tôi thường lựa chọn không bận tâm tới họ thêm chút nào nữa có phải lỗi của họ không? Không.
Đó là lỗi của tôi. Tôi chịu trách nhiệm hoàn toàn.
Nhưng tôi còn khám phá ra rằng không phải TẤT CẢ họ đều như vậy. Thực tế, nhiều người trong số họ rất thông minh, thú vị, và vui nhộn- và đẹp nữa! Nhưng tới khi tôi cởi mở với những cơ hội, nắm lấy chúng để tìm ra họ, thì tôi đã bỏ lỡ mất rồi.
Hãy thử thách bản thân bạn phải tìm ra điểm tốt và điểm đẹp trong mỗi một con người. Nó vẫn ở đó. Và bạn cần phải tìm ra nó. Không phải là họ sẽ chỉ cho bạn thấy.
Động lực tình dục
Một vấn đề khác mà rất nhiều đàn ông gặp phải, ngoài nỗi sợ và lo lắng của họ, là dường như họ thiếu đi động lực để ra ngoài và theo đuổi phụ nữ. Đó là việc ngồi ở nhà và đọc những cuốn sách như cuốn này. Đó là điều gì đó hoàn toàn khác với việc bạn thực sự nhấc mông lên vào một ngày thứ bảy và ép mình đi gặp gỡ phụ nữ. Cần rất nhiều nỗ lực lúc ban đầu, và một vài người đàn ông dễ dàng thuyết phục chính mình rằng nó chẳng đáng để nỗ lực.
Kể từ khi văn hoá khiêu dâm trên internet tràn lan, đàn ông dễ dàng hơn trong việc thoả mãn cái thôi thúc tình dục trong họ. Và vào năm 2011, có hẳn một thế hệ lớn lên và có thể tiếp cận với những văn hoá phẩm khiêu dâm mà chẳng gặp chút trở ngại nào từ khi họ còn trẻ tuổi.
Có rất nhiều cuộc vận động chống văn hoá khiêu dâm, và thậm chí có cả những lý thuyết về “nghiện văn hoá khiêu dâm” được phổ biến khắp nơi. Mặc dù không có bằng chứng khoa học vững chắc nào (chưa có) về việc nghiện văn hoá khiêu dâm. Nhưng tôi có thể nói với bạn một vài điều có thật: văn hoá phẩm khiêu dâm giết chết động lực theo đuổi phụ nữ của bạn trong đời sống thực.
Đã có những hiện tượng lãnh cảm với tình dục diễn ra trên toàn thế giới, ở đó những người chồng, bạn trai và thậm chí những người đàn ông độc thân chuyển sang nghiền ngẫm phim khiêu dâm thay vì những phụ nữ họ thấy hàng ngày trong cuộc sống. Lý do thì cũng dễ hiểu thôi: xem phim khiêu dâm dễ dàng hơn, những phụ nữ nóng bỏng hơn, cuộc vui nhiều hứng khởi hơn, và lúc nào cũng được chỉ với một cú click chuột, và nó (thường) miễn phí, những cô gái chẳng bao giờ nói không, nó không mang cảm xúc gì, và cũng không có nghĩa vụ hay cam kết nào liên quan.
Vấn đề là có một vài những tác dụng phụ tiêu cực. Tác dụng phụ đầu tiên là sách báo khiêu dâm tạo nên những kỳ vọng cực kỳ, cực kỳ viển vông về tình dục, về phụ nữ, về giới tính. Sách báo khiêm dâm làm ra tiền bằng cách nhấn mạnh và cường điệu những sự lý tưởng tình dục. Tình dục trong đời thực với một phụ nữ thật thường có cả những khoảnh khắc bối rối để tìm ra xem cô ấy thích gì, bạn thích gì, ai thích kiểu nào. Nó cũng thường có cả những khoảnh khắc đê mê của sự đồng điệu cảm xúc , điều mà sách báo khiêu dâm thường không thể mang lại.
Thêm nữa, những phụ nữ thật, cho dù họ có nóng bỏng tới đâu, họ cũng vẫn có những điểm không hoàn hảo- những sự không hoàn hảo được sách báo khiêu dâm che đậy bằng trang điểm và phẫu thuật thẩm mỹ. Nếu một anh chàng đã quá quen với sự hoàn hảo trong sách báo khiêu dâm, anh ta sẽ gặp nhiều khó khăn hơn trong việc được tiếp thêm động lực bởi những cô gái anh ta thấy hàng ngày.
Vấn đề khác nữa là sách báo khiêu dâm thật dễ tiếp cận, nó thôi thúc đàn ông thủ dâm…rất nhiều. Và như chúng ta đều biết, với đàn ông, nếu càng thủ dâm nhiều, thì lại càng hứng thú với đồ ăn và tivi, và chúng ta trở nên càng nhạt nhoà trong mắt phụ nữ và càng khó để đạt được điều gì đó.
Napoleon Hill đã có một đoạn viết nổi tiếng trong tác phẩm xuất sắc “ Nghĩ và Làm Giàu” của ông ấy, gọi là “Sự biến dạng của tình dục”. Hill để ý và lý thuyết hoá rằng, những người đàn ông cực kỳ thành đạt thì cũng có ham muốn tình dục cực kỳ cao. Nhưng họ không chỉ có ham muốn tình dục cực kỳ cao, nhưng họ hướng nguồn năng lượng tình dục này vào công việc và những thành tựu của họ. Thường thì họ có thể nhịn sex hoặc thủ dâm trong những quãng thời gian dài và vì thế họ cảm thấy tràn đầy năng lượng hơn.
Khoa học đang bắt đầu ủng hộ ý kiến này. Sự cực khoái, hay chính xác hơn, sự xuất tinh ở đàn ông, thực sự dẫn tới sự giải phóng các hoóc-môn và en-đô-phin, và thường dẫn tới những hành vi và động lực hữu ích.
Những người đàn ông thường xuyên thủ dâm từ độ tuổi vị thành niên thì thường thủ dâm rất nhiều và vô độ đến nỗi họ khiến cho “cậu nhỏ” của mình bị đơ trước những cảnh tượng thực tế. Khi bạn thủ dâm 3 lần một ngày trong liền một năm, bạn thường phải gồng mình lên rất nhiều và sóc dữ dội để có thể cho ra. Điều này thường dẫn tới những vấn đề tình dục và chứng liệt dương khi một người đàn ông thực sự lên giường với một người phụ nữ. Điều này là bởi vì âm hộ rất mềm, ẩm, và những kích thích nó mang lại thường rất khẽ khàng. Bạn, dù đã gồng cứng như thép, nhưng cũng không thể sẵn sàng cho cuộc ân ái.
Vậy đây là những gì tôi khuyến nghị bạn và tất cả những người đàn ông đang tìm kiếm động lực để cải thiện chính họ. Tôi đưa cho những người đàn ông chế độ kiêng thủ dâm và sách báo khiêu dâm mà đã được kiểm chứng của tôi. Thực tế, tôi vẫn theo chế độ này qua nhiều lần khi tôi muốn thêm chút động lực cho cuộc sống của mình. Tác dụng của nó thật tuyệt vời, và rất nhiều đàn ông đã có những kết quả đáng ngạc nhiên với nó. Tôi đã nói chuyện với những người đàn ông mà chỉ ngồi quẩn quanh một góc, đọc những lời khuyên hẹn hò trong hàng năm trời mà không hề hành động, nhưng với chế độ kiêng thủ dâm và sách báo khiêu dâm của tôi, chỉ trong vòng 2 tuần thôi họ đã bước ra ngoài, gặp gỡ phụ nữ và cố gắng có được những cuộc hẹn hò.
Vậy không chần chừ gì thêm nữa…
– Chấm dứt ngay lập tức mọi thứ liên quan tới khiêu dâm. Bắt đầu ngay hôm nay. Xoá mọi thứ khỏi máy tính của bạn. Ném ngay những chiếc đĩa hay DVD mà bạn có. Và nếu bạn gặp khó khăn để kiểm soát những cơn thôi thúc trong mình, hãy tải xuống một phần mềm chặn web miễn phí và chặn mọi trang web khiêu dâm bạn biết. Điều này nghe có vẻ kinh khủng hoặc thái quá, nhưng hãy tin tôi. Bạn sẽ phải cảm ơn tôi một tháng sau đó.
– Hạn chế thủ dâm xuống 1 lần 1 tuần. Hãy lên lịch. Chọn lấy 1 ngày. Tôi thường chọn Thứ 2. Đừng đi chệch khỏi lịch của bạn! Nếu bạn muốn có động lực lớn hơn (và bạn muốn cảm thấy “hứng tình” như một cậu trai 14 tuổi), thì hạn chế thủ dâm xuống còn 1 lần 1 tuần. Nói lại nhé, chọn 1 ngày và theo sát lịch đó.
– Khi bạn thủ dâm, hãy dùng bôi trơn. Làm chậm hơn bình thường. Kéo nó dài hơn 10 phút nếu bạn có thể. Cứ từ từ thôi. Tận hưởng nó. Bạn không phải làm điều này hàng ngày, bạn đã nhớ chưa?
– Khi bạn ra ngoài hàng ngày, mỗi phụ nữ đẹp bạn thấy, mỗi cô gái nóng bỏng bạn nói chuyện cùng, tôi muốn bạn tưởng tượng xem khi bạn làm tình cùng cô ấy thì sẽ thế nào. Vẽ nó ra trong đầu bạn. Cố gắng tưởng tượng xem hình ảnh cô ấy mặc quần lót trông sẽ thế nào. Tưởng tượng cô ấy đang “thổi kèn” cho bạn. Tưởng tượng xem bạn đang chiếm lĩnh lấy cô ấy ngay ở trên phố với bao nhiêu người đang nhìn. Hãy để ý xem bạn thấy bị kích thích thế nào. Khả năng cao là khát khao muốn đi tới và nói chuyện với cô ấy của bạn sẽ bất chợt vượt cao hơn cả mái nhà.
Hãy làm theo điều này trong vài tuần và bạn có lẽ sẽ thấy mình được tiếp thêm động lực. Nếu bạn gặp rắc rối hay từ bỏ, hãy cứ bắt đầu lại. Đừng khắt khe với bản thân mình. Nếu mọi thứ tốt đẹp, trong một vài tuần thôi, ý tưởng ra ngoài và gặp gỡ phụ nữ sẽ khiến bạn thấy hào hứng hơn những công việc nhà. Điều này tốt thôi. Vậy hãy đi ra ngoài và làm đi!